Mười lăm năm Mỹ với “Ta”,
Dang tay mừng đón anh “Biu” vô nhà.
“Kinh Tơn” tới chữa Sida,
Cũng là chứng bệnh nan y của “mình”.
Nghe tim rồi bóp tay, chân.
Phổi, phèo, gan, ruột chỗ nào cũng “pheo”.
Mìn còn ghim lại quá nhiều,
Nước thì trồi sụt, tiêu điều MêKông.
Bệnh này thập tử nhất sinh,
Nều không chữa gấp có phần đi “đoong”.
Dũng nghe rất đổi kinh hoàng,
Sợ thằng “hàng xóm” làm phiền thì nguy.
“Kinh Tơn” móc bóp trao “toa”,
Dũng xem ngỏn nghoẻn mím chi cười cười.
Đố ai biết được chuyện đời,
Sida biến chứng “Con Trời” cũng tiêu.
Hoa Đà gặp “Aids” cũng de,
Cờ Hoa cứu chữa không đau mới tài.
Tây Phương vốn có thuốc hay,
Còn như châm cứu, đông trùng càng lây.
Tính sao thì tính cấp kỳ,
Để lâu ngắc ngoải Thần Y cũng lùi.
Ba Làng. Nov 14, 2010.
No comments:
Post a Comment