Tại sao nhiều nhóm giang hồ,
Ở nơi hải ngoại lại chơi “Bác” Hồ?
Chuyện này là một nan đề,
Từ từ sẽ nặn tẩy quê cùng mình.
Từng phe, từng hội tận tình,
Bới lông, tìm vết để phang “Bác” già.
Tìm ra đủ ngón dâm tà,
“Bề dầy Kách Mệnh” “Bác ta” vốn dùng.
Khởi đầu lấy mợ Tuyết Minh,
Thứ nhì lại bợ gái chằng Minh Khai.
Lee Sam, Thị Lạc, Thị Bầy,
Pháp, Hoa, Nga, Thái, Nùng, Tầy, “Bác” chơi.
Phập xong “Bác” lại múa môi,
Những rằng “yêu nước cả đời độc thân”.
Suối khe nước chảy tần ngần,
Có con bìm bịp đỏ lòng kêu vang.
Nước trong huầy ớ nước trong,
Huầy thời huầy bịp người dân thật thà.
Còn như đối với Trung Sô,
Tẩy Hồ chúng nắm, con cờ chúng đi.
Đến đây ta lại quay về,
Giang Hồ hải ngoại cũng vì ghen tuông.
Bên này đêm đến nằm không,
Xúm nhau lập hội kêu bằng “dái khô”.
Hội này rất nản “Bác Hồ”,
“Dái” ta thì héo, “dái” già lại tươi.
“Bác” thì yêu nước có nôi,
Còn đây chỉ ức vì đời bất công.
Giang hồ, mất nết, thật thà,
Tại sao thua lão già dâm, gian tà.
Tẩy ghen bị lật xấu xa,
Thôi thì bôi “Bác” may ra gỡ huề.
Chị em đại lượng chấp chi,
Bỏ qua cho đám lau nhau đuổi tà.
Đêm thâu, canh vắng, lập lờ,
Dế huây, dế lại dái huầy, dế kêu.
Cũng là thưa thốt nhái theo,
Ngày xưa các cụ đã từng làm thơ.
“Ba đồng một thước vải sô,
Làm sao che được Bác Hồ đây em?”.
Lại còn khẩu khí cụ Hương (Trần Văn Hương),
Ngồi suông gãi “bác” mà thương cảnh người.
Ba Búa. Nov 09, 2010.
No comments:
Post a Comment