Thursday, January 6, 2011

"Học Giả" Lưỡi Bò - Ba Càng

Lưỡi bò Đại Hán thè lè,
Đề tài hội thảo “vấn đề Biển Đông”.
Rát nhiều học giả giật mình,
Vì hai chú nhóc nói vung tán tàn,
Tô (1) thì bàn chuyện sử xanh,
Toàn vùng là của một miền Trung Hoa.
Hai ngàn năm trước rất xa,
“Con Trời” đã nắm Trường Sa lâu đời.
Than ôi! Ban Cố (2) đâu rồi,
Để cho Tô Hạo xéo dày Hán Thư.
Còn Vương Hàn Lĩnh quá ngu,
Không hề đọc sử Trung Hoa Thanh Triều.
“Cái năm một tám tám lăm (1885),
Việt Nam là đất thuộc quyền Trung Hoa”.
Bao nhiêu học giả ngớ ra,
Vì không hiểu nổi “Chú Ba” nói gì.
Vương, Tô dẫn sử lơ mơ,
Đến khi bị hỏi lập lờ dối quanh.
Gã Vương trổ ngón dọa sằng,
Việt Nam mà cứng coi chừng chiến tranh.
Chuyện đời tân cổ lắm duyên,
Vương, Tô nhắc nhở Tô, Vương thời nào.
Họ Vương Bắc Tống binh đao,
Thua luôn Đại Việt hai keo rút về.
Triết Tông (3) cách chức tức thì,
Kinh Công (4) đành phải về quê làm vườn.
Còn như Tô Thức (5) kiêu căng,
Sửa thơ An Thạch mà không biết tài.
Tới khi đời sống nổi trôi,
Biết mình ngu dốt muộn rồi thật đau.
Mới hay Văn Học nước Tầu,
Dưới thời Cộng Sản ngóc đầu chẳng xong.
Để cho Thế Giới rẻ khinh,
Khó mà thảo luận hòa bình với nhau.

Ba Càng. Nov 17, 2010.

Ghi chú:
(1) Tô Hạo, Giáo sư của Trung Cộng tham dự Hội Thảo về Biển Đông.
(2) Ban Cố, Sử gia viết Hậu Hán Thư có viết về vụ nổi dậy của Hai Bà Trưng.
(3) Tống Triết Tông vua thời Bắc Tống (1085).
(4) Kinh Công tước hiệu của Tể Tướng Vương An Thạch.
(5) Tô Thức tên của nhà thơ Tô Đông Pha, ông là người đã sửa thơ của Vương An Thạch.

Thơ Vương An Thạch viết:

Minh Nguyệt sơn đầu khiếu,
Hoàng Khuyển Ngọa hoa tâm.

Tô Đông Pha chê là vô lý vì mặt trăng không thể hót trên đầu núi được, Chó vàng không thể nằm trong nhụy hoa nên sửa rằng:

Minh Nguyệt sơn đầu chiếu,
Hoàng Khuyển ngọa hoa âm.

Sau này ông mới biết có loài chim tên là Minh Nguyệt, có loài sâu tên là Hoàng khuyển.

No comments:

Post a Comment