Bác Mao cùng với Bác Hồ,
Bác nào cũng né trèo cao bể đồ.
Bác Hồ nép vế Bác Mao,
Bác nào cũng tránh nhảy cao ế hàng.
Cặp kè hai bác chơi gian,
Bác nào cũng ớn chú Sam giở trò.
Bác Mao kẹp nách Bác Hồ,
Bác nào cũng hãi chú “kia” lậy mình.
Chú sam quay quắt, hết hồn,
Một bầy “Bác Cháu” còn ôm khứa này.
Chú Sam xuống giá nào hay,
Một dàn “anh chị” đổi thay Bác Hồ.
Chú Sam nó hoạn bất ngờ,
Tập đoàn “Bác Cháu” què giò, gẫy tay.
Những thằng đang “diếm” Sam đầy,
Kể như đi đứt bao ngày chắt chiu.
Bác Hồ bén gót Bác Mao,
Bác nào cũng sợ thằng “Đô” ể mình.
Bác Mao run, Bác Hồ buồn,
Thằng “Đô” la sảng, bán buôn hết thời.
Chú Sam xuống gối, vái dài,
Bác Hồ hốc hác, Bác mao héo gầy.
Lại thêm cái mụ mày ngài,
“He lơ rỳ” cứ phây phây ép người.
Làm sao “chỉnh hướng” tức thời,
“Tập” tành, “Lý” luận kêu “giời” chưa xong.
“Thị Trường Kinh tế” lòng dzòng,
Hướng lên “Xã Hội” tiêu tùng chán ghê.
Ba Càng. Nov 04, 2010.
No comments:
Post a Comment