Thursday, December 1, 2011

Thơ BA LÀNG – CA DAO THỜI HỒ

 
 
C A  D A O  T H Ờ I  H Ồ
Thơ  BA LÀNG








MÙA THU CỘNG NÔ

Mùa Thu Đảng cướp chính quyền
Hồ, Chinh, Đồng, Giáp… vốn quen lậy Tầu.
Từ hồi ở đợ Quảng Châu
Một bầy thậm thụt thay nhau đi, về.
Làm thân khuyển mã não nề
Có đâu Độc Lập liệu bề hành quân.
Đảng Hồ dưới trướng Trần Canh
Tầu sai “tiểu phỉ” ngoại biên đều đều.
Bắt luôn phụ nữ đánh nhau
Võ trang mã tấu, đưa đầu chết oan.
Giáp đòi đánh chiếm Cao Bằng
Trần Canh “cố vấn” công đồn Đông Khê.
Tướng Tầu chê Tướng Hồ ngu
Nhát gan, nói láo để mà tâng công.
Tới thời họ Lã, họ Vi
Sai Hồ tới bến, kể gì ngoại giao.
Điện Biên tắm máu quá nhiều.
Tướng Tầu ra lệnh giở chiêu “Biển Người”.
Máu xương hàng vạn kiếp người,
Nổi danh “Giáp Cốt” tướng tài rờ mu.

Ba Làng
August 24, 2011.


ÔNG CON NỢ

Lậy ông con nợ đừng quy,
Cầu mong ông sống trường kỳ muôn năm.
Để cho chủ nợ chúng con,
Có nơi tin tưởng đem tiền đầu tư.
Lậy ông con nợ Cờ Hoa,
Nợ như chúa chổm vẫn là đàn anh.
Xin đừng làm xiếc trắng đen,
Kẻ tung người hứng làm phiền giao thương.
Xìu xìu ển ển bất thường,
Làm cho chủ nợ đứng tim có ngày.
Tiền bay, Đô Mỹ bốc hơi,
Trời ơi! Vàng cũng đu bay kinh hoàng.
Lậy ông con nợ xót thương,
Bớt trò “Ô đít”, tứ phương được nhờ.
Biết rồi số một Cờ Hoa,
Chú Sam còn bợm bằng cha Con Trời.

Ba Làng
August 8, 2011.


PHUN LỬA

Ngoại giao Tầu Đỏ nói càn,
To mồn hăm dọa láng giềng coi đây:
“Đừng đùa với lửa…” ta đây,
Nhưng đòi Mỹ phải đứng ngoài đừng coi.
Ngoại giao áp đặt buồn cười,
Còn như Mỹ cứ vào chơi thì huề.
Phùng mang thổi lửa tắt đi
Dọa mà không được, mất chi Hòa Bình.

Ba Làng
June 22, 2011.


TRANH LUẬN LƯỠI BÒ

Lưỡi bò rồi sẽ bò vào,
Đề tài tranh cử ồn ào Cờ Hoa.
Biển Đông lắt léo bới ra,
Đâu là quyền lợi ở xa mà gần.
Đâu là mấy nước Đồng Minh,
Đâu là đối tác kiếm ăn nhất thời.
Làm sao kiếm “job” bên ngoài,
Võ trang đầu mối kiếm lời thi đua.
Đằng nào thì cũng OK,
Ép cho Tầu Cộng phải “dze” từ từ.
Làm cho Đại Hán mệt đừ,
Cắt gân gian ác giải trừ chiến tranh.

Ba Làng
June 20, 2011.


Á CỘNG ĐANG TÀN

Cách mạng đâu phải một ngày,
Mà là tranh đấu tháng này, năm kia.
Tại sao cương quyết trường kỳ,
Vì tin Cộng Đỏ đến thời tiêu tan.
Nước Tầu tham nhũng tập đoàn,
Ôm tiền bỏ xứ chạy sang nước ngoài.
Trung Hoa bạo loạn tối ngày,
Ra ngoài thì bị tẩy chay đều đều.
Hài hòa sách lược lêu bêu,
Kỹ, thương, kinh tế đều “tiêu tán thoàng”.
Võ trang đầy đến tận răng,
Nhưng đều đồ dởm đừng hòng dọa ai.
Còn như đường lối rỉa mồi,
Nước Tầu xụm trước vì đầu ung thư.

Ba Làng
June 19, 2011.


MAO ĐỐI THOẠI

Khổng Khâu đối thoại còn thua,
Huống hồ cái đám a dua nói càn.
Đảng này là đảng đỏ lòm,
Đứa nào ấm ớ, ốm đòn nghe không.
Bác Mao tay búa, tay liềm,
Thằng nào lộn xộn phạng liền thẳng tay.

Ba Làng
April 23, 2011.


QUỐC HOA XUI QUÁ

Sen hồng vào giữa Lăng Hồ,
Thành Hoa Xác Chết nặng mùi thối, Khai.
Quốc Hoa “ăn cắp” là xui,
Thi đua “bảng Đỏ” chạy dài thoát thân.
Đứa nào cũng cất giấu vàng,
Đô la gom góp rửa tiền phương xa.
Một khi Tầu Đỏ bể ra,
Thiêu ngay xác ướp mới qua Nạn Hồ.

Ba Làng
March 15, 2011.


HOA SEN QUỐC HOA

Hoa Sen chớm nở đã sâu,
Bị loài trùng Đỏ nhấm đầu, cắn đuôi.
Mùi đâu vừa thối vừa ôi,
Xác Hồ ướp cũng nặng mùi từ lâu.

Ba Làng
March 14, 2011.


TỤNG NIỆM HOA LÀI

Nam Mô Cách Mạng Hoa Lài,
Toàn dân lật đổ độc tài, Amen.

Ba Làng
Tustin, March 10, 2011.


HẾT THUỐC

Mao từng đả Khổng thuở nào,
Quét cho tuyệt nọc Cường Hào Hán Gian.
Bây giờ Khổng Đểu nổi lên,
Thờ Mao, vái Khổng đôi bên Hài Hòa.
Ép duyên Khổng Tử Tổ Sư,
Chung gường với lại Mao “gồ” độc thay.
“Đồng sàng dị mộng” là đây,
Tiểu nhân, quân tử một bầy với nhau.
Than ôi! Khổng “sịn” Chính Danh,
Gian manh giờ đã lộn sòng Nghĩa Nhân.
Ví dầu Khổng thiệt tái sinh,
Thét lên thảm thiết thương mình nhục chưa!

Ba Làng
Costa Mesa, February 15, 2011.


NƯỚC, NHÀ

Nước thì Hồ cúng lâu rồi,
Nhà thì bị cướp chuyền tay mấy đời.
Nước Nhà còn cái vỏ ngoài,
Bên trong mối mọt tới thời vẹo xiêu.
Dân thì đói khổ trăm chiều,
Đảng thì giàu xụ chia nhau đất, nhà.
Một bầy ruồi nhặng vo ve,
Cầm quyền Nhà Nước chuyên nghề Công An.
Chủ hờ là đám nhân dân,
Còn như chủ thật là quân nước ngoài.

Ba Làng
November 25, 2010.


TỰ HỒ TẶC

Hồ ta tính thích lộn lèo,
Loay hoay ngang ngược đủ chiều sở xoay.
Ra điều khác lạ hơn đời,
Tẩn mà, tẩn mẩn giãi bầy thông minh.
Hai mươi bốn chữ vốn dùng,
Hồ ngồi cọ quậy nhì nhằng rất quê.
Khởi đầu là bỏ chữ D (dê),
Lấy luôn chữ Z đọc D (dê) thế vào.
Còn D (dê) thì đọc tào lao,
Là Đ (đê) mà Z thay vào trước đây.
Còn K thì viết thành C,
Gọi là “Kách Mệnh” mở ra lối mòn.
Bây giờ ta thử để xem,
Gã Hồ đã quậy dọc ngang thế nào.
“Bác” Mao vĩ đại cực kỳ,
“Bác” Hồ còm cõi cũng vì cháu ngoan.
“Kết đoàn” “Kách Mệnh” đại đồng,
Tự Do, Độc Lập trong vòng kiểm tra.
Tới đây ta viết kiểu Hồ,
Thử xem các cháu “đảng ta” thấy gì.
“Bác” Mao vĩ DẠI KỰC CỲ,
“Bác” Hồ KÒM KÕI KŨNG vì cháu ngoan.
“KẾT DOÀN” KÁCH MỆNH DẠI DỒNG,
TỰ ZO, DỘC Lập trong vòng kiểm tra.
Hồ xoay chữ nghĩa tít mù,
Tỏ ra vượt trội tập đoàn Cố Tây.
Những nhà Bác Học bậc thầy,
Tạo ra Quốc Ngữ cho người Việt Nam.
Giặc Hồ vênh váo phá ngang,
Chẳng ma nào lại muốn phiền vào thân.
Cuối cùng chỉ có Zân Tiên,
Thích đường Kách mệnh viếng thăm “Bác” Hồ.
“Đỉnh cao trí tuệ” óc bò,
Vừa bần, vừa hỗn, vừa gian, vừa tồi.
Đây là thành tích để đời,
Của tên Tự Tặc là thầy “Đảng Ta”.

Ba Làng
November 18, 2010.


THI HỒ TẶC

Bàn dân thiên hạ làm Thơ,
Có Hồ làm Thẩn bầy trò phá ngang.
Lấy đồng dao sửa tứ tung,
Sai vần, lạc điệu vè không ra vè.
Ru em cả nước đều nghe,
Từ đời này tới đời kia truyền hoài.
“Còn non, còn nước, còn trời,
Còn cô bán rượu anh thời say sưa…”
Họ Hồ lấy đại, sửa bừa,
“Còn non, còn nước, còn người,
Đánh thắng giặc Mỹ ta thời xây dựng gấp mười năm xưa”.
Lại còn ngủ với gái tơ,
Làm thơ, tặng vở, bầy trò ngâm nga:
“Vở này ta tặng cháu yêu ta,
Tỏ chút lòng yêu cháu gọi là,
Mong cháu ra công mà học tập,
Mai sau cháu giúp nước non nhà”.
Mấy tên “bồi bút” nịnh Hồ,
Đưa ngay vào sách giáo khoa dạy đời.
Hồ còn mượn đỡ thơ người,
Sửa rồi kính tặng “quan thầy” Trần Canh.
Tiện đây chép rõ phân minh,
“Lương Châu Từ” của Vương Hàn như sau:
“Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi,
Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi,
Túy ngọa sa trường quân mạc vấn,
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi”.
Hồ đi chiến dịch Đông Khê,
Lấy thơ nhái lại giả cầy như sau:
“HƯƠNG TÂN mỹ tửu dạ quang bôi,
Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi,
Túy ngọa sa trường quân mạc TIẾU,
ĐỊCH NHÂN HƯU PHÓNG NHẤT nhân hồi”.
Một bài so sánh thế thôi,
Hồ còn chĩa cả tập dầy có sao.
“Ngục Trung Nhật Ký” thuở nào,
“Mặt mo” Hồ cứ chép, xào, nhận vơ.
Một bầy “Văn Bút” Cộng Nô,
Xúm nhau ca tụng “văn thơ thiên tài”.
Lại còn vận động miệt mài,
Để mong thế giới ghi vào “danh nhân”.
UNESCO gạch thẳng thừng,
Thế mà báo Đảng không ngưng “lộn sòng”.
Tiện đây vài nét ghi nhanh,
Xú danh thi tặc Hồ gian địa cầu.

Ba Làng
November 17, 2010.


THẦY THUỐC DẠO

Mười lăm năm Mỹ với “Ta”,
Dang tay mừng đón anh “Biu” vô nhà.
“Kinh Tơn” tới chữa Sida,
Cũng là chứng bệnh nan y của “mình”.
Nghe tim rồi bóp tay, chân.
Phổi, phèo, gan, ruột chỗ nào cũng “pheo”.
Mìn còn ghim lại quá nhiều,
Nước thì trồi sụt, tiêu điều MêKông.
Bệnh này thập tử nhất sinh,
Nều không chữa gấp có phần đi “đoong”.
Dũng nghe rất đổi kinh hoàng,
Sợ thằng “hàng xóm” làm phiền thì nguy.
“Kinh Tơn” móc bóp trao “toa”,
Dũng xem ngỏn nghoẻn mím chi cười cười.
Đố ai biết được chuyện đời,
Sida biến chứng “Con Trời” cũng tiêu.
Hoa Đà gặp “Aids” cũng de,
Cờ Hoa cứu chữa không đau mới tài.
Tây Phương vốn có thuốc hay,
Còn như châm cứu, đông trùng càng lây.
Tính sao thì tính cấp kỳ,
Để lâu ngắc ngoải Thần Y cũng lùi.

Ba Làng
November 14, 2010.


“TỰ HÀO” GIỎI TOÁN

Cháu ơi yêu nhất “Bác” Hồ,
Lại đây mà chọn một lô tiền đồng.
“Bác” Hồ đầu đỏ sao vàng,
“Bác” Mao cũng đỏ với chùm sao vây.
Xanh lè là chú Sam đây,
Cháu ngoan cứ nhặt tôi thì tặng cho.
Tức thời cháu lượm thằng “Đô”.
Hỏi không còn mến “Bác” Hồ nữa sao?
Cháu rằng kính khác với tiêu,
Tiền “Đô” đổi được cả bao “Bác” mình.
“Bác” như tiền mã cõi âm,
Vả chăng “Bác” giả chúng in dài dài.
Ngày vui cháu hát “Đô” này,
Dù rằng có xuống “Đồ” ngay chẳng buồn.
Bởi đồng Mao đã trụi lông,
Đồng Hồ thì đã yếu “pin” lắm rồi.

Ba làng
November 11, 2010.


DUNG QUẤT QUẤT

Mở hàng Dung Quất quất đau,
Giá thành đắt quá mặt hàng khó tiêu.
Mua dầu ngoại nhập rẻ nhiều,
Đảng làm kinh tế chia nhau vồ tiền.
Tiến hành bao cấp chi thêm,
Còn như lỗ lã đổ vào nhân dân.
Khoe rằng thương mại tốt hơn,
Nước giàu mà nợ ngập đầu, cứ vay.
Để cho con cháu sau này,
Trả bao món nợ nước ngoài không xong.
Toàn dân thì đói nhăn răng,
Chỉ riêng Độc Đảng giầu sang tốt rồi.

Ba Làng
November 09, 2010.


ĐẠO “YÊU NƯỚC”

Nhơn, Minh, Đọc, Mẫn, Khảm, Chương,
Đây là đấng bậc cầm cân giáo quyền.
Giáo dân đừng có kêu van,
Còn bao nhiêu chuyện tính toan mọi bề.
Thời này đạo phải theo lề,
“Nói hay không nói” phải suy tà tà.
Ngửa trông “nước lạ” người ta,
Tốt đời, đẹp Đạo cũng là ơn trên.
Giáo Hoàng ở nước xa xăm,
Tốt hơn “yêu nước” tiện hơn, lại gần.
Đời lo truyền giáo dễ hơn,
Chúa trời “đồng chí” ban ơn thật nhiều.

Ba Làng
November 07, 2010.


CHỦ CHĂN ĐỐI THOẠI

Hoan nghênh đồng chí Tổng già,
Bí thư, Chủ tịch cũng là Chủ chăn.
Bầy chiên giờ đã lìa đàn,
Đây là thành tích quét càn thuốc mê.
Ghi công Đảng Bộ một chi,
Gọi là Tôn Giáo dễ bề trị dân.
Tiện đây Đại Hội mở màn,
Hay là đồng chí ứng viên cho rồi.
Tổng già đồng chì mỉm cười,
“Làm tôi hai chủ” chúng tôi thạo nghề.
Nếu mà cặp sát một lề,
E rằng bất lợi về sau khó lường.
Tốt thay góp ý tỏ tường,
Chung tay chia chác cùng phường Cộng Nô.

Ba Làng
November 02, 2010.


ĐẢNG CƯỚP

Đảng lo đi cướp chính quyền,
Làm sao đại diện cho dân nước nhà.
Ai bầu cái gọi Đảng ta,
Dân đâu thừa nhận cái nhà nước gian.
Một bầy tham nhũng ngồi trên,
Thi nhau đục khoét, làm tiền nhân dân.
Vay tiền ngoại quốc liên miên,
Cháu con gánh nợ thâm niên ngập đầu.
Muốn cho nước mạnh dân giầu,
Toàn dân phải dẹp chư hầu ngoại bang.
Muốn cho Tổ Quốc vinh quang,
Toàn dân phải diệt cướp đêm, cướp ngày.
Trong ngoài quyết phải chung tay,
Dựng nền Dân Chủ đắp xây Cộng Hòa.

Ba Làng
October 28, 2010


VÁI “BÁC” MÀ ĐI

Thắp nhang mà vái “Bác Hồ”,
Vái cho có lệ để quơ tiền xài.
Làm sao chống Mỹ giờ này,
Anh ba “nước lạ” còn bơi dập dềnh.
Khấn rằng Mỹ được vững bền,
Để cho trăm họ “rửa” tiền khỏe ru.
Sợ thay Mỹ bớt đầu tư,
Thì “ta” sẽ mệt đứ đừ đứt hơi.
“Bác” nào thì cũng vậy thôi,
Chú Sam đắt giá chẳng mời cũng mua.
Còn như ôm lấy “Bác Hồ”,
E rằng “Tào Tháo đuổi” cho có ngày.
Bác Mao thì giá quá tồi,
Bơm lên, bơm xuống vẫn teo, yếu xìu.
Khoe khoang “nước mạnh” đến điều,
Dân như kiến cỏ lầm than, quá nghèo.
Làm sao thực hiện châm ngôn,
“Dân giàu, nước mạnh” đua chen với đời.
So găng thì đã rớt đài,
Norway tiểu quốc hát bài Nobel.

Ba Làng
October 21, 2010


TỔ BA BA

Tam tam là tổ ba người,
Cùng làm “Kách Mệnh” cùng kiềm chế nhau.
“Bác Hồ” sáng suốt từ lâu,
Lập ra một tổ ba đầu, ba ba.
Một là lãnh đạo lão Vương,
Hai là cháu gái tên là T. Lan.
Ba là chú trẻ Dân Tiên,
Tổ ba họp mật răm ran tối ngày.
Dân Tiên phỏng vấn ông Thầy,
Làm sao Bác lại thuộc bài Sở Khanh.
Bác rằng bí mật Đảng mình,
An ninh “tổ kuốc” chẳng cần nói ra.
T. Lan thì cứ chép ghi,
Cả ba là một Bác Hồ này thôi.

Ba Làng
October 13, 2010


TÂN TRANG TRUYỀN THỐNG

Công An, Bộ Đội Nhân Dân,
Bầy ra lễ hội “diễu binh hài hòa”.
Bao nhiêu “thành tích” gần xa,
Thắng Tây, đuổi Mỹ, đánh Hoa bao lần.
Tự hào, truyền thống đâu cần,
Dép râu, nón cối, áo quần bớt đi.
Mặc vào quân phục rằn ri,
Súng dài, súng ngắn cấp kỳ tân trang.
Một đàn “Tá dởm” “bê” non,
Khoe đùi át hẳn cờ hồng tung bay.
Giữ gìn Truyền Thống dị thay,
Bao nhiêu “đại thắng” cũng bay theo rồng.
Bao nhiêu “ấn tượng hào hùng”,
Cản đường “động thái sống chung hài hòa”.
Lúc này “ta” chẳng kể ra,
Đánh quân “nước lạ” lùi xa, chạy dài.
Giữ chi truyền thống lâu ngày,
Thiệt cho hội lớn, khách mời mất vui.
Dép râu “nhạy cảm” lắm đây,
Kể chi Nón Cối “quan thầy” kỵ rơ.

Ba Làng
October 13, 2010


LỤT THANH NGHỆ TĨNH

Trong cơn lũ lụt năm nay,
Nghệ, Thanh, Hà Tĩnh chẳng thay lập trường.
Dù cho hoạn nạn “khẩn trương”,
Vẫn leo lên mái phô trương tự hào.
Những bàn tay vẫy trên cao,
Hướng về Hà Nội cờ sao một rừng.
Vinh danh các bậc đồng hương,
Trước là tướng Giáp vẫn còn khỏe thay.
Quân hàm đầy đủ dang tay,
Nhận hoa chúc thọ trước ngày thăng, long.
Thứ là các đấng thương công,
Sau là những vị còn đang nắm quyền;
Tiếp sau các bậc nhân hiền,
Đức Cha, Hòa Thượng gốc Trung khó nghèo.
Các ngài quá bận ngôi cao,
Sức đâu biết lụt lao đao xứ nhà.
Dân đen nào dám kêu ca,
Chỉ xin “báo cáo” quê ta đói rồi.

Ba Làng
Little Saigon. October 12, 2010.


CỨU TRỢ “PHÂN LUỒNG”

Hàng năm lũ lụt mỗi năm,
Dân đen khốn khổ,  Đảng quen từ từ.
Đợi chờ thiên hạ kêu la,
Từ tâm, thiện nguyện còn lo “phân luồng”.
Đi theo “lề phải” thì dùng,
Tự do cứu trợ phải ngưng tức thời.
Luồng trong thông với luồng ngoài,
Đi mua gạo tốt chẳng sai một đồng.
Biên lai đầy đủ để trưng,
Địa phương phối hợp không ngừng đổi thay.
Cứu dân gạo mốc lâu ngày,
Tương chao quá hạn cứ xài chẳng sao.
“Phân luồng đối tượng” thấp cao,
Quen thì hàng “xịn”, hàng “bèo” phổ thông.
Chẳng ai báng bổ lòng nhân,
Từ tâm đừng để gian manh lọc lừa.
Thăng Long nghìn truyện phải “no”.

Ba Làng
Little Saigon. October 12, 2010.


ĐỘNG VIÊN CỨU LỤT

Những ngày lễ đại Thăng Long,
Quên đi lũ lụt miền Trung chết người.
Hồ Gươm náo nức vui chơi,
Lung linh thắp sáng rạng ngời đêm sâu.
Diễu binh cờ đỏ đi đầu,
Đội quân váy ngắn thi nhau khoe đùi;
Pháo hoa bắn tỏa lên trời,
Biển người chen lấn ứ hơi mệt đừ.
Bao nhiêu mánh lới bầy trò,
Phe này, phái nọ mải lo đếm tiền.
Cứu dân bị lụt sẵn sàng,
Giao cho ngoại vận mấy em Việt Kiều.
Động viên Sư, Cố nhiều vào,
Chuyên gia từ thiện năm nào cũng lo.
“Đảng ta” cứ thế được nhờ,
Mượn tay Chúa Phật thi đua cứu đời,
Hoan nghênh khúc ruột bên ngoài.

Ba Làng
Little Saigon. October 11, 2010.


HÀI KỊCH SINH CUNG MÔN - TẬP 01

Thăng Long lễ hội tứ tung,
Bao nhiêu kịch bản lằng nhằng dở dang.
Phim nào cũng phải ngâm tôm,
Lòi ra Hán hóa, cổ trang của người.
Chẳng qua bởi thiếu kịch vui,
Bây giờ Hải Ngoại ra tay soạn dùm.
Nhái theo phim “Lã Sanh Môn”,
Thì ta cũng có cửa hang viết tuồng.
Sinh Cung mà lại thêm Môn,
Vạch ra cả một bộ môn kịch hài.
Các vai có sẵn một thời,
Lão Vương, chú Giáp, chú Đồng, chú Khu.
T. Lan vai nữ đứng kề,
Lin Sam, Thị Lạc vỗ về Dân Tiên.
Giáo đầu giới thiệu làm quen.

Ba Làng
Oct 15, 2010


HÀI KỊCH SINH CUNG MÔN:
VÀO CỬA - TẬP 02

Lão Vương dạy cháu T. Lan,
Nhập môn “Kách Mệnh” chứa chan lạ lùng.
Trước là phải bỏ gia đình,
Hai là “Tổ Kuốc” chẳng cần làm chi.
Đại đồng sẽ đến một khi,
Còn như Tôn Giáo đúng là dị đoan.
Tam vô là chuyện vỡ lòng,
Tiếp theo bảo mật, ngụy trang làm đầu.
Chúng mình phải thực tập mau,
Tình nhân một cặp cùng nhau biến hình.
Ngoài đường mật thám nó rình,
Khóa nhanh cửa lại trùm chăn lên giường.
Bên ngoài có chú Dân Tiên,
Trong vai bảo vệ ấy a tốt rồi.
T. Lan đỏ mặt nhíu mày,
Ái quần, ái Kuốc, ái Kò, ái… đau!
Gà tre Vương Lão phờ râu,
Dân Tiên vội vã ghi mau sự tình.
Vương châm thuốc hút dặn nhanh,
Đây là “thước để đo lòng” quyết tâm.
T. Lan nước mắt lưng tròng,
Than rằng khói quá chịu không nổi rồi.
Lão Vương lỉnh hội ra ngoài,
Tức thời mật thám cũng thôi rình mò.
Dân Tiên cất tiếng hỏi to,
Sao Lan lại để lão già làm ăn.
Lan rằng vừa ức, vừa căm,
Hồng Phong đâu có ngó chừng đến tôi.
Hận đời cũng giận cả người,
Mất khôn nên mới “về tay bợm già”.
Giãi bầy ba kiểu, ba ba,
Y chang truyện xứ đảo xa mặt trời.

Ba Làng
Oct 17, 2010


HÀI KỊCH CUNG SINH MÔN:
DÂN TIÊN NGU QUÁ - TẬP 03

T. Lan ngó xuống mặt bàn,
Thấy tờ giấy đỏ chữ vàng vô duyên.
“Á hà” sách đã đặt tên,
Ngứa mồn Lan mới chê liền một hơi.
Tổ bà cái gã Dân Tiên,
Dốt chi dốt lạ, chắc điên mất rồi.
Đỉnh cao trí tuệ đười ươi,
Bày ra tựa sách lôi thôi, dài thòng.
Dùng trên 10 chữ chưa xong,
Ai mà biết rõ Vương ông mần gì?
Cuộc đời hoạt động cái chi?
Bác bàn “chánh chị” hay đì “chánh em”.
Hoặc là động cỡn lên cơn,
Đi tìm cháu gái “giản đơn” lần mò.
Hoặc là ăn trộm Văn, Thơ,
Có đâu nhiều chữ vẫn bù như không.
Lại còn cái Mẩu ấm ương,
Phải chi chọn đại chữ Hòn cho to.
Những Hòn chuyện của “Bác Hồ”,
To như núi Marx mới “đô” mới hùng.
Hòn thì có cứng, có mềm,
Đủ “size” xử dụng theo từng thời cơ.
Hay là Cục chuyện phứt đi,
Đúng nghề tình báo đứng kề Cục R.
R mà tiếp nối với Ờ,
Thì thôi đúng ngón Vương già của Lan.
Gã kia, ấm ớ Dân Tiên,
Giở trò phản động hổ danh “Bác Hồ”.
Cái gì từng Mẩu tí ti,
Làm sao xứng với suối phè Lê Nin.
Dân Tiên đực mặt, thở than,
Sao em giở chứng bàn ngang hại người.
Cô mà méc để “Bác” hay,
Thì Tiên cũng tố Lan vầy Hồng Phong.
Bây giờ “Bác” đã qua sông,
Thì đôi ta cũng vào trong “ấy… à”.
Con “đường Kách Mệnh” một nhà,
“Kết đoàn” gấp gáp mới là anh em.
Để lâu nguội mất cháo cơm,
“Bác” về bất tử thì chuồn đi đâu?
“Đố mì” ôm ấp nốt “Son”,
Xá chi “mèo mả gà đồng” gặp nhau.

Ba Làng
Oct 24, 2010

No comments:

Post a Comment