Anh Xù (Đại Lâm) huýt sáo đầu nguồn,
Cửa hang “Bác” đã ho khan một hồi.
Đúng theo mật khẩu chắc rồi,
Thang tre thả xuống anh Tầy leo lên.
“Bác” ra dắt khứa hỏi nhanh,
Anh Xù báo cáo thư xanh với quà.
Mở “ba lô” xám lấy ra,
Vuốt râu “bác” gật đúng là Hàm Ly.
Xong rồi tiễn khứa mau đi,
“Bác” ra ngoài lán cắm đầu đọc thơ.
Ly là bác sĩ ai bì,
Trong ngành Tình Báo của Hồ Đại Gia (Hồ Tùng Mậu).
Cô nàng chữa phổi cho ta,
Tại sao lại biết bệnh là nhược suy.
Mơ màng “Bác” nghĩ một khi,
Vội châm thuốc hút í à một hơi.
Muôn vàn cảm tạ xứ ngoài,
“bạn bè quốc tế” giúp người “anh em”.
Chăm lo cả chuyện thuốc men,
Cũng vì đại nghĩa chẳng quên diệt thù.
Hân hoan “Bác” mở quà ra,
Tái ngưòi, choáng váng sao là giống ri?
Tại sao bệnh kín nam nhi,
Mà Ly lại biết quá nguy mất rồi.
Giận đời “bác” đấm liên hồi,
Phải chăng con quái nó chơi chú già.
Tưởng rằng gái trẻ, nai tơ,
Ai ngờ nó đã vào nghề từ lâu.
Hoặc là thằng khốn Hùng trâu,
Chơi khăm làm phản theo bè Hùng Phong.
Bợm già mắc bẫy đau không,
Nghiến răng “bác” rủa lầm bầm vài câu.
E rằng mưu chước anh Tầu,
Khốn thay cũng bởi lợn lòng xổng ra.
Thừ người “Bác” ngậm mối sầu,
Nhìn hai hũ thuốc một mầu bi ai.
Lọ này (í a) “đặc sản” ấy dai,
Hũ kia tráng thận đúng loài Hải Ly.
Vừa đau vừa ức ê chề,
“bác” quơ quà giấu dưới khe bên gường.
Nằm co nghĩ ngợi liên miên,
Bỗng nghe tiếng sáo, giờ cơm đến rồi.
Nhỏm người phóng lẹ ra ngoài,
Thả thang tre xuống cho người leo lên.
Chú Xù nhậm lẹ đưa cơm,
Nín đau “Bác” hỏi cháu còn đi xa?
Xù rằng đồng chí Quảng Ba,
Cho hay dưỡng bệnh cũng qua vài tuần.
Vào hang “Bác” lại đi nằm,
Sinh tình, tức cảnh “Bác” mầm thơ suông.
“Ngổn ngang trăm mối bên lòng,
Ngủ không ngon giấc, ăn không ngon mồm”.
Í a “Bác” dính bẫy chồn í a.
Ba Càng. Nov 03, 2010.
No comments:
Post a Comment