Lão Vương dạy cháu T. Lan,
Nhập môn “Kách Mệnh” chứa chan lạ lùng.
Trước là phải bỏ gia đình,
Hai là “Tổ Kuốc” chẳng cần làm chi.
Đại đồng sẽ đến một khi,
Còn như Tôn Giáo đúng là dị đoan.
Tam vô là chuyện vỡ lòng,
Tiếp theo bảo mật, ngụy trang làm đầu.
Chúng mình phải thực tập mau,
Tình nhân một cặp cùng nhau biến hình.
Ngoài đường mật thám nó rình,
Khóa nhanh cửa lại trùm chăn lên giường.
Bên ngoài có chú Dân Tiên,
Trong vai bảo vệ ấy a tốt rồi.
T. Lan đỏ mặt nhíu mày,
Ái quần, ái Kuốc, ái Kò, ái… đau!
Gà tre Vương Lão phờ râu,
Dân Tiên vội vã ghi mau sự tình.
Vương châm thuốc hút dặn nhanh,
Đây là “thước để đo lòng” quyết tâm.
T. Lan nước mắt lưng tròng,
Than rằng khói quá chịu không nổi rồi.
Lão Vương lỉnh hội ra ngoài,
Tức thời mật thám cũng thôi rình mò.
Dân Tiên cất tiếng hỏi to,
Sao Lan lại để lão già làm ăn.
Lan rằng vừa ức, vừa căm,
Hồng Phong đâu có ngó chừng đến tôi.
Hận đời cũng giận cả người,
Mất khôn nên mới “về tay bợm già”.
Giãi bầy ba kiểu, ba ba,
Y chang truyện xứ đảo xa mặt trời.
Ba Làng. Oct 17, 2010.
No comments:
Post a Comment